Hà Nội, mùa hạ xưa ai còn nhớ

Hà Nội, mùa hạ xưa ai còn nhớ

16/05/2022

admin

304 lượt xem

Giờ đây, mỗi người đều lang thang với cuộc đời giống nhau. Hè xưa, ai còn nhớ kỷ niệm xưa?


Phượng nở, báo trước mùa hè đến. Trước đây, những học sinh như chúng tôi thường dành ba tháng vào mỗi kỳ nghỉ hè, thay vì học bù như học sinh thành thị hiện nay. Trong thời gian đó, chúng tôi thỏa sức vùng vẫy trong mưa rào, đắm mình trong giấc mơ thả diều. Nhưng rồi chúng tôi phải tạm biệt bạn bè, thầy cô và bước sang một giai đoạn mới.
Vào mùa hè, bầu trời đầy nắng và màu sắc. Bầu trời trở nên xanh hơn, sâu hơn và rộng hơn. Mùa hè đến, sắc hồng của hàng phượng vĩ gợi cho tôi nhớ đến mùa thi, mùa chia tay tuổi học trò. Những cánh phượng đỏ rực như ẩn chứa bao kỉ niệm thì thầm. Những lời thì thầm khiến học sinh lúng túng trước ngưỡng cửa cuộc đời.

Vào mùa hè, con đường chuyển sang màu tím của hoa bằng lăng và màu đỏ rực của hoa phượng. Khi còn là học sinh, chắc hẳn ai cũng có kỉ niệm đạp xe xuống con đường rợp bóng bằng lăng và phượng vĩ. Chuyện xảy ra đã lâu rồi, nhìn lại đôi khi không hiểu sao chúng ta lại nghĩ và hành động như ngày xưa. Nhưng phải thừa nhận rằng ở mỗi lứa tuổi, con người ta suy nghĩ và ứng xử khác nhau nhưng vẫn hợp lứa tuổi.
Vào mùa hè, tiếng ve của bầu trời bắt đầu. Những con ve sầu bắt đầu hát những bài hát mùa hè bất tận, vo ve trong không khí. Mọi thứ như hòa quyện thành một bản giao hưởng sung túc, tươi vui của thiên nhiên đất trời, là món quà của thiên nhiên ban tặng cho mùa hè.
Mùa hè, tôi rưng rưng nước mắt khi xem lại trang lưu bút cũ, lòng đầy xúc động. Cùng năm và cùng tháng, chỉ mới gần đây, nhưng đã mười lăm năm, phải không? Chữ viết tay dễ thương và vui tươi, những lời chúc từ các bạn cùng lớp

Vào mùa hè, thời tiết rất nóng và oi bức. Trên trời mây lững lờ trôi, cơn mưa đầu mùa đến rồi cũng nhanh. Vậy là mùa hè đến với tiếng ve kêu bên vệ đường, cành phượng hồng sắp được đốt bằng pháo hoa. Bao giờ cũng vậy, cứ mỗi độ hè về là bao kỉ niệm thời cắp sách đến trường lại gieo vào lòng người. Những ngày áo dài trắng tinh khôi luôn rộn rã niềm vui, tiếng cười luôn rạng ngời trên môi. Mỗi độ hè về, nghe tiếng ve kêu và ngắm hoa phượng nở, lòng tôi lại rộn ràng một niềm vui khó tả.

Mùa hè đến rồi mang về bao kỉ niệm hồn nhiên của một thời đã qua. Và bầy phượng vĩ cứ mỉm cười đung đưa trong gió khiến lòng ta càng thêm nhớ bạn bè. Ồ! Chỉ là đôi mắt của cô ấy trong veo, và những lời nói chân thật đó vẫn còn nguyên vẹn trong trí nhớ của chúng tôi. Đến nỗi mỗi khi hè về, lòng ta lại trào dâng những nỗi nhớ khôn nguôi.

Sau bữa cơm tối, bọn trẻ cầm dao và hộp muối, trèo lên mái nhà ngắm sao đêm, hái xoài trên những cây xoài trĩu quả rồi leo lên mái nhà vừa ăn vừa trò chuyện.
Ngồi nhìn sao, muôn vàn vì sao, nghe giọng hát quen thuộc của tuổi thơ, những năm tháng tôi chưa rời nhà đi học. Có lẽ hạnh phúc không phải là có nhiều tiền, không có xe xịn hay nhận được nhiều món quà quý giá mà chỉ là những người bạn luôn trân trọng và yêu thương nhau như thế này.


Có lẽ tất cả chỉ là hoài niệm vì cuộc sống đã thay đổi quá nhiều. Nhưng âm thanh réo rắt của mùa hè và những kỉ niệm thời cắp sách đến trường của tôi và bạn bè vẫn còn nguyên vẹn. Tôi không biết hiện tại âm thanh của mùa hè đang diễn ra như những gì tôi vừa nghe thấy, hay chỉ là dư âm của mùa hè trong ký ức xa xăm. Nhưng đối với tôi, những kỉ niệm đẹp của mùa hè năm ấy và ngày ấy cùng các bạn tôi sẽ mãi mãi khắc sâu trong tim.